Thương Ưởng khuyến khích người dân tố giác lẫn nhau Cải cách của Thương Ưởng được chia thành hai giai đoạn. Giai đoạn đầu diễn ra từ năm 359 TCN đến năm 350 TCN, với mục tiêu chủ yếu là khuyến khích nông nghiệp, trừng phạt thương nghiệp, khen thưởng quân lính có thành tích và kiểm soát quý tộc. Ông khuyến khích nông dân thông qua các chính sách khen thưởng, từ đó giúp quốc gia thu được nhiều thuế và lương thực hơn. Thương Ưởng cũng đã khen thưởng quân lính lập công: bất cứ ai có thành tích trên chiến trường hoặc hạ gục quân địch sẽ được thăng cấp.

Thời kỳ đó, nước Tần có 20 cấp bậc tước vị. Những người có tước vị cao có thể ngồi xe ngựa sang trọng và mặc trang phục lộng lẫy, trong khi những người không có thành tích sẽ chỉ có thể ngồi xe bò và mặc quần áo thô. Điều này đã tạo động lực cho quân đội Tần chiến đấu quyết liệt trên chiến trường. Trong “Thương quân thư”, có đoạn mô tả quân dân như “sói đói nhìn thấy thịt, liền xông vào muốn ăn”. Nhờ vậy, quân đội Tần nổi tiếng với sự tàn bạo, được ví như “hổ lang”. Chính sách của Thương Ưởng đã góp phần tạo nên điều này. Một phương pháp khác mà Thương Ưởng áp dụng là tổ chức người dân thành nhóm. Năm hộ gia đình sẽ thành một ngũ, mười hộ gia đình sẽ thành một thập, và mỗi thập sẽ có trách nhiệm giám sát lẫn nhau. Nếu một hộ gia đình vi phạm, chín hộ còn lại phải báo cáo, nếu không sẽ bị xử phạt nặng nề. Người tố giác sẽ được thưởng tước vị tương tự như một chiến công. Thương Ưởng sử dụng phương pháp này để khuyến khích người dân tố giác nhau. Tố giác là điều mà xã hội thường ghét bỏ, nhưng Thương Ưởng đã biến điều đó thành một công cụ kiểm soát hữu hiệu. Ông nhận thấy rằng nếu tất cả dân chúng đều “gian dân”, họ sẽ không tin tưởng lẫn nhau, và cảm giác an toàn chỉ có thể đến từ quyền lực. Trong “Thương quân thư”, có nói: “Dùng thiện lương thì dân thân với dân, dùng gian ác thì dân thân với… chế độ”. Thương Ưởng muốn biến bách tính thành “gian dân”, để họ phụ thuộc vào quyền lực. Ngoài ra, để duy trì quyền lực, Thương Ưởng đã áp dụng nhiều chính sách hạn chế tự do tư tưởng, tự do ngôn luận và di chuyển của người dân. Ông muốn biến người dân thành “gian dân”, nhược dân, bần dân và ngu dân. Thương Ưởng tin rằng, nếu bách tính nghèo, họ sẽ dễ dàng bị dụ dỗ. Ông đã thực hiện nhiều biện pháp để biến người dân Tần thành những người gian xảo và yếu đuối. Dù một số người cho rằng việc đốt sách là do Lý Tư hay Tần Thủy Hoàng thực hiện, nhưng thực tế, trong lần cải cách thứ hai vào năm 350 TCN, Thương Ưởng đã cho đốt “Thi kinh”, “Thượng thư” và một số sách của Bách gia. Cải cách của Thương Ưởng đã khiến bách tính nước Tần trở thành một nhóm “chỉ ham đánh nhau”. Ông hướng ánh nhìn ra bên ngoài, cho rằng đây là thời điểm thích hợp để nước Tần chinh phục các nước khác, và từ đó, nước Tần dần dần trở thành một thế lực chinh phạt.